Xây dựng thương hiệu, truyền thông và marketing

Hotline: 0903285235

Trong suốt!

Posted on

Đức Phật đang ngồi nói chuyện với các môn đồ thì đột nhiên có một người đàn ông đi tới và nhổ nước bọt vào mặt Ngài. Ngài chậm rãi lau mặt và hỏi lại người đàn ông: “Tiếp theo là gì nào?”.

Các môn đồ của Đức Phật rất tức giận: “Thế này là quá lắm. Chúng ta không thể tha thứ cho hành động vô lễ này. Cần phải trừng trị hắn, nếu không những kẻ khác sẽ lại bắt chước điều đó”.

Đức Phật trấn an: “Anh ta là một người mới, là người ta không quen biết. Hẳn anh ta đã nghe người khác nói gì đó về ta, rằng ta là một người đạo đức giả, một người nguy hiểm, khiến người ta đi chệch hướng, một kẻ xấu xa. Và có thể trong đầu anh ta đã hình thành một định kiến về ta.
Anh ta không nhổ nước bọt vào ta, mà vào hình ảnh mà anh ta nghĩ ra trong đầu. Anh ta nhổ nước bọt vào hình ảnh đó vì anh ta không hiểu ta.
Nếu suy nghĩ kỹ, sẽ thấy người đàn ông đáng thương này hẳn là có điều gì đó muốn nói, đây là cách anh ta bày tỏ điều đó. Có những lúc, khi ta thấy bất lực với ngôn từ, ta sẽ dùng hành động để biểu đạt. Ta có thể hiểu được anh ta. Vì thế, ta mới hỏi anh ta rằng “Tiếp theo là gì nào?”.

Trước những câu nói bất ngờ này của Đức Phật, người đàn ông như đứng chết trân tại chỗ. Anh ta chưa từng gặp chuyện như vậy trong đời. Anh ta đã từng sỉ nhục rất nhiều người, và họ đều phản ứng lại tương tự. Nhưng Đức Phật thì khác, nét mặt của Ngài toát ra sự điềm tĩnh, và Ngài chỉ muốn biết anh ta có muốn nói gì không.
Chẳng biết nói gì nữa, người đàn ông trở về nhà. Anh ta không thể giải thích cho bản thân chuyện đã xảy ra. Anh ta bị ám ảnh và không ngủ được. Anh ta chưa từng gặp ai như vậy. Đức Phật đã khiến cho thứ tâm trí rối bời, đen tối, đầy oán hận của anh ta như bị vỡ vụn hết.

Sáng hôm sau, người đàn ông quay trở lại, phủ phục dưới chân Đức Phật.
Ngài ân cần hỏi: “Sao nào? Đây cũng là một cách nói điều gì đó. Khi ngươi đến phủ phục dưới chân ta, ngươi đang chứa chất rất nhiều cảm xúc và muốn gián tiếp nói một điều gì đó.”
Người đàn ông ngẩng đầu lên nhìn Đức Phật: Xin Ngài hãy tha thứ cho những gì tôi làm hôm qua.
Đức Phật hỏi lại: Tha thứ điều gì? Sông Hằng luôn chảy không ngừng, sông Hằng của hôm nay đâu phải sông Hằng của hôm qua. Mỗi người đều là một dòng sông. Trong 24 giờ đồng hồ, có rất nhiều chuyện xảy ra.
Ta không phải là người hôm qua ngươi sỉ nhục vì thế ta không thể tha thứ cho ngươi. Và ngoài ra, ngươi cũng không phải là người đàn ông hôm qua tới đây. Vì anh ta lúc đó rất giận dữ, còn ngươi thì phủ phục dưới chân ta. Sao 2 người các ngươi lại là một được?
Vì thế, hãy quên chuyện đó đi.
Hãy tới gần ta hơn và nói về chuyện khác.


Cuộc đời là dòng chảy lớn, kẻ đến người đi đều là có nguyên do cả.… mỗi một người xuất hiện đều là đúng lúc nên xuất hiện.

  • Người yêu quý bạn sẽ mang đến cho bạn sự ấm áp, lòng can đảm và dũng khí.
  • Người bạn yêu quý sẽ khiến bạn học được thế nào là yêu thương và nâng niu gìn giữ.
  • Người bạn không ưa lại dạy bạn có lòng khoan dung và biết cách tôn trọng.
  • Kẻ không ưa bạn lại giúp bạn trưởng thành, khiến bạn phải tự dè dặt, tự mình xem xét lại chính mình.

Tất thảy con người và sự việc đều bị thời gian phủ bụi không ngừng. Nên, 

  • Đi chung với Người Nông Nổi, đi qua con đường nào cũng thấy chông chênh. Ở chung với Người Nông Nổi, lòng luôn bất an như ở gần kẻ địch.
  • Đi chung với Người Sâu Sắc, có đi đến đâu cũng được. Ở chung với Người Sâu Sắc, lòng bình yên như được ở chung với người thân.
  • Có người như sương đêm, đi với nhau càng lâu càng thấy lạnh, cả hai vai ướt lúc nào chẳng hay.
  • Có người mỗi lần nghĩ đến, thấy lòng hoang mang như người đi lạc giữa đường, đi tiếp hay quay trở về đều mịt mù như nhau.
  • Có người mỗi lần nghĩ đến, dù cười hay yên lặng đều thấy lòng buồn như nhau.
  • Có người như vết thương, chạm đến là đau.
  • Có người như làn hương trầm trước Phật, nhẹ nhàng, thanh thản, bình yên…

Vì vậy,

  • Giữa người với người, thêm một sự thông cảm thì sẽ bớt một chút hiểu lầm.
  • Giữa tâm với tâm, có thêm một chút bao dung, sẽ bớt đi một phần tranh chấp.
  • Tâm loạn, dù mặc sức đi trên con đường lớn, cũng chỉ như đang đi giữa nơi chật hẹp bí bách.
  • Tâm an, cho dù là nhà cũ giếng cạn, cũng vẫn như bay giữa trời cao vời vợi.
  • Hạnh phúc kỳ thực rất đơn giản, chỉ cần hiểu được khi nào nên tiến, nên thoái.
  • Có những người nhìn không thuận mắt, thì không để ý tới nữa.
  • Có chút lý lẽ nói không rõ ràng, thì thôi không giải thích nữa.
  • Có chút tư tưởng nghĩ không thông, thì thôi không cần vướng bận.
  • Không tranh giành là một loại trí tuệ, cũng là một loại từ bi, buông tha chính mình, cũng buông tha người khác. Làm người, ngốc một chút, kỳ thực cũng không có chút gì là thiệt thòi.Trích nguồn Phật pháp.

    Cuộc sống thật giống như một chuyến lữ hành đơn trình, chỉ có đi mà không có khứ hồi. Không có tập diễn và tua lại, mỗi một cảnh diễn đều là trực tiếp diễn phát. Vậy thì, hãy cảm ơn người nào đó đang cho bạn cảm giác thống khổ! Bởi vì về sau này, đến một lúc nào đó, bạn sẽ chợt hiểu ra được ông trời vì sao lại đã an bài như thế? Tại sao điều ấy sẽ lại khiến cuộc sống của bạn càng có ý nghĩa, và càng thêm tốt đẹp hơn,…
    Hãy sống một cuộc sống cao quý.
    Khi già đi và nghĩ lại, bạn sẽ được tận hưởng nó lần thứ hai.